Home Tâm sự Khởi Nguyên – Câu truyện hành trình lập nghiệp từ nghèo khó

Khởi Nguyên – Câu truyện hành trình lập nghiệp từ nghèo khó

by admin

  • Chào Các Bạn hôm nay tôi sẽ viết lại câu truyện kể về cuộc đời của tôi kể từ khi sinh ra cho đến hiện tại. Bạn có thể biết về thành công của tôi hiện tại nhưng khi biết về câu truyện cuộc đời của tôi sẽ giúp bạn hiểu về tôi thực sự sâu sắc và tất nhiên bài viết này sẽ dành cho những người bạn những bạn đọc nhữngngười lạ nhưng có quan tâm đến tôi hoặc quan tâm đến lĩnh vực mà tôi đang theo đuổi. Dù bất cứ lý do nào tôi cũng rất hoan hỉ và mong bạn sẽ nhận được giá trị từ thời gian bạn dành cho tôi và cho chính bạn.
  • Tôi tên là Nguyên họ tên đầy đủ là Chẩu Thị Nguyên sinh ngày 17/03/1990 thực chất tôi sinh năm 1991 nhưng do đi học sớm 1 tuổi nên Mẹ tôi đã khai sinh lại để tôi có thể tiếp tục học cùng các bạn sinh năm 1990. Tôi sinh ra và lớn lên tại Na Hang 1 huyện miền núi nghèo thuộc tỉnh Tuyên Quang  
  • Mọi người đều thấy Họ của tôi rất lạ đơn giản vì tôi là người dân Tộc Tày trên quê tôi họ này nhiều lắm 
  • Từ nhỏ gia đình tôi đã rất nghèo. Cha mẹ tôi là những người lao động chân tay không chức tước. Cha mẹ tôi đã vất vả lên rừng xuống biển với những công việc bỏ sức người để nuôi anh chị em chúng tôi khôn lớn. Dù hoàn cảnh khó khăn nhưng bố mẹ tôi vốn là những người tử tế và có đạo đức luôn dạy anh em chúng tôi đói cho sạch rách cho thơm mình có sao sống vậy đừng bao giờ làm những gì trái đạo đức trái lương tâm của mình.
  • Hồi đó nhà tôi nghèo lắm, Tôi còn nhớ hồi nhỏ đã từng chán ăn với cơm trộn sắn và rất thèm những bữa cơm trắng không độn gì hết. một bữa cơm trắng mà không độn sắn đã là một niềm hạnh phúc đối với anh em chúng tôi.
  • Khi tôi còn nhỏ quanh xóm tôi chạc tuổi của tôi không có bạn nàotrang lứa vì không có bạn nữ nên hầu như toàn chơi với những thằng con trai trong xóm rủ nhau đi tắm sông, ngụp lặn, đá bóng… gần nhà tôi có 1 khoảng trống rất lớn và chiều chiều các thanh niên làng thường đến chơi đá bóng và tất nhiên tôi cũng là 1 cầu thủ tham gia cùng, Cho đến nay môn thể thao tôi chơi giỏi nhất chắc cũng là đá bóng do tiếp xúc với các Bạn Nam nên tính cách tôi cực kỳ mạnh mẽ những gì con trai làm được tôi cũng làm được gần nhà tôi còn có 1 cái cầu, Mấy thằng con trai rất hay thích đứng trên cầu nhảy xuống nước tôi cũng làm theo mọi người thường bảo tôi nghịch ngợm như con trai rồi bơi lội như con dái cá nghĩ hồi đó chơi mấy trò mạo hiểm liều thật đấy chứ giờ tôi cũng không dám làm vậy nữa.
  • Tóc của tôi luôn để đầu tém như ca sỹ Mỹ Linh nếu mà mặc quần áo con trai vào chắc cũng không khác gì 1 đứa con trai. Khi lên cấp 2 tôi lên thị trấn học lúc đó không biết có phải do tính cách và khuân mặt rất nam tính tôi thường bị các bạn Nam bắt nạt một cách vô cớ, Vốn dĩ tính cách của tôi rất mạnh mẽ nên việc tôi phản ứng với những hành động đó chính là đáp trả và vì vậy là những vụ ẩu đá đánh nhau liên tiếp. Nhiều lần như vậy Tôi được xếp vào học sinh cá biệt của trường thậm chí còn bị giáo viên chủ nhiệm gửi giấy mời phụ huynh lên Họp.
 Bạn có nhận ra tôi trong bức ảnh không?
  •  Trong mắt mọi người khi đó tôi là 1 học sinh cá biệt vì con gái mà hay đánh nhau với các Bạn Nam. Nhưng nếu như quay lại tôi vẫn cứ làm thế bởi tôi đã bảo vệ cho sự tự tôn của bản thân mình tôi không cho phép ai tự cho mình cái quyền để bắt nạt người khác. Thay vì chốn tránh bỏ qua, để tránh rắc rối như những người khác tôi đã chọn cách chiến đấu với nó và sau nhiều lần tôi phản ứng lại như vậy không còn ai có ý định bắt nạt tôi nữa. Và thậm chí nhiều người coi tôi như đầu gấu ở trong trường học
  • Nói về cuộc sống hàng ngày trong gia đình của tôi
  • Cái nghèo nó sinh ra nhiều vấn đề trong cuộc sống. Khó khăn về tài chính dẫn đến sự thiếu thốn không tránh khỏi việc con người trở nên cằn nhằn căn ce nhiều thứ với nhau gia đình chúng tôi không tránh khỏi việc xảy ra những tranh cãi những lời nói tổn thương nhau từ việc so đo tiền bạc mắm muối dưa hành…. Tôi nhận ra tất cả xuất phát từ sự nghèo khó có những lúc nhìn gia đình mình như vậy tôi cũng cảm thấy rất bế tắc và từ đó đã hình thành nên sự quyết tâm trong tôi mình phải thay đổi cuộc sống này.

  • Năm lên cấp 2 Tôi thường theo mẹ đi lên rừng lấy măng để bán, Mỗi lần đi cũng phải đi bộ khoảng 10 km rồi leo lên đồi cao suối sâu.Chân tay tôi cũng rất nhiều vết sẹo để lại do bị ngã bị đứt tay vì những mảnh nứa cứa vào khi đi rừng trong thời gian đó hôm nào mà đi lấy măng mà gặp phải trời mưa thì ngã còn hơn cả phim hài rồi gùi những gánh măng cao hơn cả người, Trên tôi ở vùng miền núi nên cũng không có nhiều cơ hội việc làm khác nên tôi cũng như bao người dân nghèo khác đều tận dụng sức khoẻ của bản thân và Tài nguyên của rừng núi để kiếm tiền.

Khi tôi lên cấp 3 bất cứ khi nào được nghỉ học tôi cũng đều đi làm thêm để kiếm tiền dù quê tôi không có nhiều việc làm ngoài những việc chân tay ai có nhu cầu thuê thì tôi cũng theo các chị hàng xóm đi làm Tôi từng đi phụ xây, đi san đất cho những gia đình cần thuê, dọn dẹp vệ sinh, làm đường, Bán hàng nước chợ đêm …. Cứ có cơ hội có công việc kiếm ra tiền tôi cũng đều bỏ công sức của mình ra để làm khi nhận được những đồng tiền công đó tôi rất vui. Mẹ tôi nói giờ còn nhỏ hãy  tập trung vào học hành trước nhưng tôi thấy việc kiếm ra tiền từ sức lao động của mình rất ý nghĩa. Khi tôi kiếm được tiền từ sức lao động của mình mẹ cũng không lấy nó mà cho tôi quyền sử dụng nó để tự lo cho mình. Tôi có thể dùng nó để mua những thứ tôi nghĩ đến. Làm những việc tôi muốn. Với sự nỗ lực chăm chỉ khi kết thúc năm cấp 3 để đi học chuyên nghiệp tôi đã có 1 khoản tiết kiệm 5 triệu đồng đầu tiên vào năm 2007 đó là 1 món tiền rất lớn đối với tôi khi đó.

Cuối cấp 3 là thời gian mọi người lựa chọn cho mình 1 định hướng công việc một chuyên ngành để theo đuổi. Tôi rất thích nghệ thuật đã từng ước mơ trở thành 1 ca sỹ được đứng trên ánh hào quang của sân khấu. Nhưng nhìn lại sự thật để có thể thành công trong 1 lĩnh vực ngoài năng lực còn phải có bước đệm về tài chính. Nhận ra điều mình cần hiện tại đó là cần lựa chọn con đường giúp mình tiến đến sự thịnh vượng để giúp cho gia đình đỡ vất vả hơn và giúp cho bản thân tôi có được tài chính còn ước mơ hay sở thích tôi có thể làm nó khi tôi vững vàng về tài chính. Tôi đã quyết định lựa chọn chuyên nghành kinh tế. Lúc đó tôi đã mong muốn mình trở thành một doanh nhân thành công như những bộ phim mà tôi thấy và tôi tin mình sẽ đạt được điều đó.

Nhưng đời không như là mơ…..

  • Nếu bạn đang tưởng tượng tôi là 1 đứa con nhà nghèo chịu khó học giỏi thì NOO…  . Phải nói tôi không có gì nổi bật về thành tích học tập thậm chí những môn khối A như Toán, Lý, Hoá tôi học rất kém chỉ được 3 – 4 điểm mẹ tôi còn sợ tôi không thi đậu cấp 3 nên đã nỗ lực động viên tôi tôi chỉ nói với mẹ rằng mẹ cứ yên tâm tôi sẽ tập trung dù ban ngày thì làm việc khác còn ban đêm thì thức để học miệt mài trong 1 tháng tôi đã dễ dàng vượt qua được kỳ thì và bắt đầu tiến đến cánh cửa đại học.

NHƯNG VỚI HỌC LỰC KÉM NHƯ TÔI MÀ LẠI ĐI THI KHỐI D Có môn toán là một môn kinh khủng đối với tôi và tất nhiên tôi đã rớt đại học với điểm số môn toán là 1. Liệu là ước mơ doanh nhân thành đạt của tôi có tan tành ….

Tôi sẽ làm gì tiếp theo?

Sau khi thi xong đại học với số điểm thấp cánh cửa đại học đã từ chối Tôi nghĩ rằng mình phải có 1 cái nghề nào đó để kiếm sống vậy là tôi đã đi học làm thợ cắt tóc trong thời gian đó tôi đã thầm nghĩ

Nếu như không thay đổi môi trường vẫn ở 1 Huyện Nghèo như này tôi nghĩ về các bạn học khác và thầm nghĩ Nếu mình không đi học không được ở Hà Nội nơi phồn hoa nhất, Không được trải nghiệm công việc làm thêm như trên TV thường hay chiếu rồi không được học bổng như tôi mơ…. ( Học dốt mà cũng vẫn mơ học bổng ) tương lai tôi sẽ ra sao ở nhà tôi sẽ quanh quẩn mấy công việc chân tay rồi lấy chồng, rồi sinh con và cuộc sống lại mờ nhạt như những người xung quanh tôi đã trải qua

Không không nghĩ đến đây tôi đã thấy mình không thể như thế được……

Và rồi tôi lại tìm cho mình thêm cơ hội khác. Tôi bỏ việc học nghề cắt tóc và bắt đầu tìm kiếm cơ hội để có thể có một môi trường mới.

Trượt đại học vẫn còn đăng ký nguyện vọng 2 Không học đại học thì học cao đẳng cũng được nên tôi quyết tâm dùng điểm số ít ỏi của tôi + với điểm cộng chính sách dành cho dân tộc thiểu số ( Tôi là dân tộc tày ) để xin nguyện vọng vào 1 trường cao đẳng lúc đó xung quanh tôi cũng có nhiều người khuyên ngăn rằng bố mẹ điều kiện cũng không có, rồi bao người đi học Đại Học về cũng thất nghiệp có xin được việc đâu, Huống chi mình lại còn học cao đẳng cái trường thì không có tên tuổi gì thậm chí còn mới mở ra nếu đi học tôi là sinh viên khoá 1 luôn …. lúc đó tôi cũng đắn đo vì tôi cũng lo bố mẹ sẽ vất vả khi phải dành dụm số tiền còn lại để gửi cho tôi vậy ở nhà sẽ thêm khó khăn, Nhưng trong lòng thì muốn đi rồi và cộng thêm lời động viên của mẹ tôi mẹ tôi nói nếu con muốn đi mẹ vẫn sẽ cố gắng nuôi con được vậy là tôi đã quyết tâm và sẽ dặn lòng mình rằng sẽ đi học và đi làm thêm vừa học vừa làm

Tôi đã tưởng tượng được sống ở 1 nơi phồn hoa tấp nập ở Hà Nội thật tuyệt vời với những ánh đèn lấp lánh của thành phố, Tôi đúng như gái bản xuống TP vậy mang theo bao khát khao hi vọng mới

Nhưng một lần nữa Đời lại không như mơ lần nữa khi ngôi trường của tôi học lại ở 1 Xã thuộc Huyện Ngoại thành của Hà Nội, Lần đầu tiên xuống nhập học tôi đã thốt lên Trời ơi ở xung quanh toàn là ruộng xe cộ tấp nập đâu, ánh đèn lấp lánh TP đâu….. Các quán cà phê để mình làm thêm đâu hầu như những điều đó lại trở thành xa xỉ với nơi đây

Trường tôi học là cái trường đó là trường mới tinh toanh mới xây dựng và tôi là 1 trong những sinh viên khoá đầu tiên của Trường dù không được học trong một môi trường tốt 1 trường danh tiếng nhưng cũng là may mắn đối với tôi bởi vì ở đây là 1 vùng ngoại thành nên chi phí rất rẻ một suất ăn ở cangtin chỉ có giá từ 5.000đ cộng với việc ở ký túc xátôi có thể chi tiêu một cách tiết kiệm mỗi tháng mẹ tôi gửi cho tôi 700.000đ là tất cả số lương ít ỏi của mẹ tôi ở nhà kết hợp ăn uống chi tiêu tằn tiện tôi cũng đủ sống.

Vì biết ở nhà bố mẹ tôi cũng đang rất vất vả, đôi khi tôi ăn bữa ngon tôi lại nghĩ không biết ở nhà bố mẹ tôi hôm nay ăn cơm với món gì nên bản thân tôi không cho phép mình tiêu xài hoang phí. Cuối năm học thứ nhất tôi bắt đầu đi tìm công việc làm thêm ở khu vực tôi học thật sự rất ít công việc tuy nhiên nếu bạn thực sự muốn tìm bạn sẽ tìm thấy. Sau khi tìm kiếm tôi cũng được người bạn giới thiệu cho công việc bưng bê rửa bát cho nhà hàng gần trường làm 1 thời gian tôi thấy môi trường phức tạp nên tôi rồi xin vào làm công nhân ở công ty giầy da sáng đi học chiều đi làm rồi dần dần tôi muốn tìm các công việc có chuyên môn hơn nên tôi không ở ký túc xá nữa tôi đã ra trung tâm TP để xin việc, Sau 1 thời gian học và thi tuyển tôi cũng xin vào Viettel làm callcenter ở tổng đài 198 lúc đó xin Vào Viettel làm cũng oách lắm nhé. Được mặc áo sơ mi quần âu làm trong môi trường chuyên nghiệp hơn tôi cũng thấy rất thích, Tôi cứ vừa học vừa làm từ năm thứ 2 trở đi là mẹ tôi không còn phải gửi tiền cho tôi nữa tôi bắt đầu dùng tiền tiết kiệm để mua 1 chiếc xe máy cũ để tôi có thể đi học ngày đó mua được cái xe máy hí hửng lắm tuy nhiên mua cái xe đó xong về tiền tôi sửa còn quá tiền tôi mua xe.

Sau 1 thời gian làm ở Viettel tôi đã học được khá nhiều điều đặc biệt là khả năng nhẫn nhịn khi gặp những khách hàng khó tính, Bất cứ môi trường nào mình trải qua đều đem lại cho mình bài học. Tuy nhiên hạn chế của công việc này đó là tết phải trực và không được về ăn tết với gia đình nên sau gần 1 năm tôi đã bỏ việc và lựa chọn về ăn tết với bố mẹ.

Năm thứ 3 sinh viên tôi tiếp tục nộp đơn xin vào 1 công ty tư vấn luật với chức vụ là Lễ Tân, Và nơi đây đã giúp tôi có 1 bước ngoặt lớn. Ban đầu tôi xin làm lễ tân và anh giám đốc khi tuyển dụng đã nói cho tôi thử việc 7 Ngày.

Do đã có kỹ năng tư vấn về chăm sóc khách hàng từ Viettel nên sau 3 ngày quan sát tôi làm việc tôi đã rất bất ngờ vì không những được nhận mà lại còn được cân nhắc để đào tạo sang làm nhân của phòng tư vấn luật mà nhiều người khó khăn mới ứng tuyển được. Sau 1 năm gắn bó với công việc và không ngừng học hỏi tôi đã có thêm chuyên môn trong lĩnh vực mới toanh không liên quan đến chuyên ngành tài chính tôi học và nhờ đó tôi đã có thêm rất nhiều kiến thức được giao tiếp với rất nhiều khách hàng nhiều tầng lớp khác nhau thu nhập của tôi hồi đó so với 1 sinh viên năm thứ 3 là rất khá và sau nửa năm làm việc tôi đã mua được 1 chiếc xe máy mới thay thế chiếc xe máy cũ  tiêu sản cũ của tôi.

Sau gần 2 năm năm làm việc ở công ty Luật bỗng 1 ngày tôi bị giám đốc công ty gọi lên quyết định cho nghỉ việc. Tôi cũng rất bất ngờ và choáng váng vì thực sự tôi cũng có ý định làm khoảng 3-5 năm để tích luỹ kinh nghiệm rồi khi có vốn cũng mở 1 công ty về lĩnh vực du lịch vì tôi rất thích du lịch. Tuy nhiên có những chuyện không diễn ra theo ý mình. Thời điểm tôi bị công ty cho nghỉ việc thì trong tay tôi không có nổi 5 triệu đồng. Cho đến nay tôi vẫn cảm ơn những khoảnh khắc mình trải qua vì đã giúp cho tôi có thể tiến nhanh hơn với những cơ hội lẽ ra tôi sẽ phải mất nhiều thời gian ì ạch để đạt được

Kể tiếp về thời điểm tôi đã nghỉ ở công ty đó. Khi đó tôi vẫn là sinh viên năm thứ 4. đây là một giai đoạn khởi nghiệp rất khó khăn tôi cũng thành lập riêng cho mình 1 công ty trong lĩnh vực dịch vụ và 1 công ty nhỏ trong 1 căn phòng 10m vuông với 1 mình tôi vận hành đã ra đời và thời điểm đó với cái tên là KHỞI NGUYÊN – Nơi bắt đầu của một thời kỳ cùng là niềm hi vọng cho tôi về một hành trình và một sự đột phá để có được cuộc sống mới nơi chính tôi sẽ làm chủ cho cuộc đời cho công việc của mình.

Tôi quen Chồng tôi anh là người đã cùng tôi Khởi Nghiệp trong thời điểm trong tay chúng tôi không có gì ngoài niềm tin và sự nỗ lực.

Thời gian đầu với những mối quan hệ cũ tôi cũng có vài khách hàng sử dụng dịch vụ họ cũng là những người đã giúp cho chúng tôi có thu nhập để lấy ngắn nuôi dài. Nhưng dần dần lượng khách hàng cũ cũng không còn chuyển đổi tốt nữa tôi đã trải qua rất nhiều khó khăn giai đoạn đầu. Khách hàng mới không có trong khi tôi vẫn phải chi trả chi phí tiền nhà tiền sinh hoạt… Và tôi quyết định phải có thật nhiều khách hàng thông qua việc phải marketing thêm. Tôi đã đăng bài trên các diễn đàn quảng cáo rao vặt, các group, facebook cá nhân nhưng chưa thực sự hiệu quả.

Sau đó tôi quyết định áp dụng quảng cáo google và facebook

Ban đầu tôi đã bỏ tiền ra để thuê các dịch vụ chạy quảng cáo từ khoá trên google hồi đó còn có dịch vụ thuê chạy top 1 hay top 3 rồi mỗi lần seach ko thấy từ khoá tôi lại rối rít thúc giục bên agent quảng cáo check lại và thậm chí có lần quảng cáo mà cũng không có đơn hàng.

Thuê hết quảng cáo google đến facebook và thuê luôn cả các dịch vụ seo từ khoá lên top google tôi bắt đầu tìm hiểu về nó và tôi nghĩ rằng nếu như phụ thuộc vào bên agent mình sẽ vừa tốn nhiều chi phí mà không chủ động được

Tôi nghĩ tại sao mình không thử học để bắt đầu tự quản lý được không phải thuê ngoài nữa sau đó tôi đã mày mò tự học và cũng tiêu tốn không ít tiền sau khi chạy như đốt tiền tôi mới nghĩ mình phải đi học hẳn hoi để biết cách tiết kiệm tiền và giúp có nhiều đơn hàng hơn và bắt đầu tìm hiểu về các công cụ trả phí khi tôi vận hành doanh nghiệp và cứ như vậy tôi đã không còn phải thuê ngoài nữa tự setup quảng cáo và tự quản lý ngân sách

Sau 1 thời gian vận hành công ty tôi cũng đã tích luỹ được 1 chút tiền tôi kết hôn và 2 vợ chồng tôi cũng tiếp tục mô hình công ty gia đình cả công ty nhân sự cũng chỉ có vọn vẹn 5 người cả vợ chồng tôi……

Còn tiếp….. 

Hẹn gặp lại các bạn ở phần 2 nhé tôi sẽ viết sớm nhất.